Trang

Chủ Nhật, 16 tháng 1, 2011

NGƯỜI HÁT

Nghe quanh mình thương yêu chỉ chừng như hạt các

Gió thổi bạt phương trời chẳng biết bám vào đâu.





Từ lâu

Người chọn cho mình những chiếc áo sẫm màu

Để ngày sau

Người đối diện với quãng đời không thuộc về nhau

Người hát bài tình ca về kí ức không được bền lâu

về đoản khúc trầm được ngân lên sâu lắng.

Mà không cần lặng lẻ một mình…

Người hát…





Người hát giấu giọt nước mắt đắng trong

Giấu những yêu thương ồn ào như sóng

Giấu những nổi đau như chực trào trong lòng

Để hát …

Hát về màu nâu của ánh mắt mà chứa đựng cả biển hồ cô độc

Hát về màu đen được phết lên một phần cuộc sống

Hát về kí ức rỗng…





Để từ đó người bắt đầu với cuộc đời đáng sống

Để từ đó người có thể thêm cho mình những chiếc áo tông màu sáng

Và những ngày sang

Người hát

Niềm vui ngập tràn…


TM